Phim Heathers: Bi hài kịch đen tối về tuổi teen hiện đại
Phim truyền hình Heathers, phiên bản làm lại từ bộ phim kinh điển năm 1989, mang đến một bức tranh châm biếm cay độc về cuộc sống trung học đương đại và văn hóa Mỹ. Ban đầu dự định phát sóng trên TV Land, series này cuối cùng được Paramount Network lựa chọn sau khi gặp phải sự trì hoãn do đề cập đến chủ đề gây tranh cãi về bạo lực học đường. Sự hài hước đen tối và cách miêu tả thẳng thắn về chủ nghĩa hư vô của phim khiến nó trở thành một tác phẩm ly kỳ, dù có phần đáng lo ngại.
Phim gốc xoay quanh một nhóm nữ sinh nổi tiếng, đều tên là Heather, thống trị trường trung học Westerburg. Phiên bản truyền hình đã cập nhật câu chuyện cho phù hợp với bối cảnh hiện đại, đa dạng hóa nhóm Heathers và kết hợp các vấn đề đương thời như mạng xã hội, bản dạng LGBTQ+ và giới tính linh hoạt. Heather Chandler, thủ lĩnh nhóm, giờ là một người có ảnh hưởng trên mạng xã hội với thân hình ngoại cỡ, nắm giữ quyền lực to lớn đối với các bạn cùng trang lứa. Heather McNamara nhận mình là người lưỡng tính da màu, và Heather Duke là người phi nhị nguyên giới.
Bộ phim trực tiếp đề cập đến các chủ đề nhạy cảm, châm biếm mọi thứ từ xả súng trường học, đổ lỗi cho nạn nhân đến việc thể hiện nỗi đau buồn trên mạng xã hội một cách giả tạo. Một cảnh phim đặc biệt chua xót là khi một học sinh báo cáo vụ tấn công tình dục nhưng lại bị hoài nghi và cuối cùng bị các nhà chức trách bác bỏ. Cảnh này, cùng với nhiều cảnh khác, cho thấy phim sẵn sàng đối mặt với những sự thật khó chịu về xã hội Mỹ.
J.D. Dean, nhân vật nam chính có sức hút đen tối do James Scully thủ vai, phản ánh sự hoài nghi của bộ phim gốc, đưa ra những lời phê bình sắc bén về sự đạo đức giả của xã hội và sự nông cạn của văn hóa trực tuyến. Những quan sát của anh về bản chất phù du của cái chết của người nổi tiếng và chủ nghĩa hoạt động biểu diễn xung quanh các bi kịch cộng hưởng với một sự chính xác đáng lo ngại.
Phim truyền hình Heathers pha trộn các yếu tố của nhiều thể loại, từ phim truyền hình tuổi teen, phim kinh dị hồi hộp đến bình luận xã hội và hài kịch đen tối. Các phân cảnh âm nhạc gợi nhớ đến “Glee” của Ryan Murphy, trong khi cách khai thác thẳng thắn về tâm lý tội phạm người Mỹ lại gợi liên tưởng đến “American Psycho”. Phong cách hình ảnh độc đáo của phim, bao gồm một tập phim được quay chủ yếu từ góc nhìn của J.D., góp phần tạo nên tính thẩm mỹ đặc trưng của nó.
Series này hiện đại hóa sự dí dỏm sắc bén và ngôn ngữ lóng của bộ phim gốc, kết hợp ngôn ngữ thời đại kỹ thuật số và văn hóa trực tuyến vào các đoạn hội thoại. Các biên kịch của phim khéo léo lồng ghép những bình luận xã hội, thường thông qua các tương tác và quan sát của nhân vật về thế giới xung quanh họ. Ví dụ, trong một buổi diễn tập xả súng, một học sinh đặt câu hỏi liệu nỗi ám ảnh của xã hội với danh vọng có góp phần làm gia tăng các vụ xả súng trường học hay không.
Đoạn kết của phim, mặc dù đã được thay đổi so với cao trào đánh bom vũ hội của phim gốc, nhưng vẫn truyền tải được một thông điệp mạnh mẽ về bóng tối ẩn giấu bên dưới bề mặt cuộc sống trung học tưởng chừng như bình thường. Bất chấp tính chất gây tranh cãi, phim truyền hình “Heathers” mang đến một bài bình luận đầy tính suy ngẫm và hài hước đen tối về những lo lắng và đạo đức giả của xã hội Mỹ hiện đại. Cuối cùng, bộ phim vẽ nên bức tranh về một xã hội đang vật lộn với những con quỷ của chính mình, được thể hiện qua lăng kính của hệ thống phân cấp trung học đầy méo mó.